CEO công ty siêu nhỏ.
Đỗ Ngọc Minh
CEO công ty siêu nhỏ.
Tôi đóng vai trò là một ông chủ, khiêm CEO của một công ty sản xuất si rô mứt trái cây, vừa mới hoạt động được hơn 1 năm, qui mô nhỏ có 10 người, trong dó công nhân hết 5 người rồi, 2 sales, 1 kế toán, 1 bảo vệ.
Tôi làm tất cả mọi thứ và dĩ nhiên chẳng có bộ phận nào mang tên là marketing cả. Mọi yếu tố về sản phẩm, về thị trường tôi truyền lệnh trực tiếp cho sale để bán ra thị trường. Dĩ nhiên công ty tôi quá nhỏ và tôi gặp rất nhiều sự cạnh tranh trên thị trường si rô này, sản phẩm của tôi không thể nào chen chân vào các siêu thị hay cửa hàng tạp hóa tại mấy thành phố lớn được, và sản phẩm tôi “ra lệnh” cho mấy em nó làm việc tập trung vào “thị trường ngách” … uhm si rô mứt của tôi không những chỉ là giải khát mà còn có giá trị dinh dưỡng cao, do 100% organic, đó là loại siro mứt từ quả S, quả BB. Ok tôi đưa sản phẩm này ra các tỉnh miền trung du bắc bộ, cao nguyên để tìm thị trường, vì nơi đó những cái sản phẩm này chúng tôi sống được do họ thấy lạ.
Tôi chẳng có cần gì về công tác marketing. Tồn tại như thế có doanh thu tăng trưởng đủ nuôi bộ máy và giúp tôi có chút xíu vốn để tái đầu tư.
Sang năm thứ 2 tôi tăng lượng công nhân lên thêm 5 người vì khi đó nhu cầu về sản phẩm đã nhiều hơn.
Tôi cảm thấy ngập việc và cứ như 1 thằng chạy việc lung tung khi tôi phải xem xét thị trường, đánh giá theo kiểu chủ quan và đưa cho ở dưới họ làm, dĩ nhiên tôi chẳng có quái gì về qui trình lớn lao, tất cả trông chờ vào sự chỉ huy giỏi dang của CEO tên Minh này. Tôi quyết định phải thay đổi làm lớn chút, và tôi quyết định mướn 1 người làm marketing, vì tôi hiểu rõ rằng sản phẩm tôi sẽ chết yểu hoặc chẳng thể phát triển hơn nữa trong cái ao thị trường này, thời gian nữa tôi bị cạnh tranh và thôn tính.
Ôi tìm vị trí này nó khó làm sao, ngôi sao thì không về công ty nhỏ như tôi để làm, mà mức lương thì không thể kham được cho sao; mới ra trường thì thôi tôi làm luôn cho rồi, vì vậy phải tìm kiếm 1 đối tượng nó hòm hòm với quy mô và có kinh nghiệm trong ngành của tôi. May mắn thay tôi có quen với một số bạn bè và họ giới thiệu 1 em làm trong nghề marketing này được 5 năm rồi vừa mới nghỉ việc, thế là tôi rước về với mức lương cao nhất công ty lúc đó.
Tôi cho em tự do trong 1 tháng để tìm hiểu, và có thể hỏi tôi bất cứ khi nào cần, tôi cũng cung cấp tài liệu và hẹn em 1 tháng sau để em trình bày kế hoạch làm marketing cho tôi xem.
Một tháng trôi qua, và bảng kế hoạch về marketing của em đã để trên bàn của tôi trước thời hạn 3 ngày. Ôi cái thằng này được đấy, tôi đọc và thấy rất hay và chi tiết trong từng thứ 1, tôi chưa từng làm cho công ty của mình, đọc xong hết cái bảng kế hoạch tôi thấy cũng được, nhưng rụng rời về mặt chi phí. Tôi hiểu là làm marketing này mặt chi phí cho nó như muối bỏ bể, kết quả chưa biết, nhưng hậu quả thấy ngay. 1 tháng 300 triệu cho chi phí làm marketing theo những nguồn lực hiện tại, tôi cho là quá cao. Tôi gọi em lên để trình bày bảng kế hoạch.
Em thuyết trình rất tốt và cũng nói rõ cho từng khoản một trong đó, tôi có phản biện một số điều giúp em thấy rõ hơn về mặt qui mô, thị trường và một số ngóc ngách về khách hàng của tôi hiện tại.
Sau cùng tôi nói là, anh ấn tượng với bảng kế hoạch của em, nhưng về mặt chi phí anh thấy chưa cần thiết đầu tư cho giai đoạn này.
Em nghe xong thì “đánh hơi” biết rằng chi phí là rào cản nên hỏi thẳng tôi. Anh Minh cho em biết là bây giờ anh đồng ý bỏ ra chi phí bao nhiêu để làm marketing; tôi nói anh đồng ý 100 triệu để làm.
Đồng ý thôi, em sẽ sửa lại kế hoạch cho đúng với số tiền anh rót, và em cũng nói trước là với điều kiện này thì những yêu cầu về tăng doanh số bán hàng sau chiến dịch marketing hoặc sẽ lâu hơn, hoặc sẽ không đạt được như dự kiến ban đầu anh đưa ra.
Ok em anh hiểu. Em làm đi rồi đưa lại cho anh.
Tôi biết rằng tôi đã vào “thế” không thể làm khác được, bởi vì thật chất tôi hiểu rõ với số tiền như thế không thể làm tốt hơn nữa, tôi lại khó mà từ chối khi mà đã muốn phát triển cho công ty, và giải phóng tôi khỏi công việc linh tinh mọi thứ này. Tôi đành chấp nhận thử 1 lần.
Em marketing làm rất nhanh có 2 ngày là xong 1 bảng, thực chất tôi nhìn vào thấy em có làm thêm gì đâu chỉ bỏ đi những mục trước đó đề ra và cân chỉnh lại cho đủ chi phí 100tr tức bằng 1/3 đề xuất.
Triển khai thôi em. Tôi nghe em báo cáo lại và nói kế toán chi ngay cho triển khai hoạt động marketing.
Kết quả là tháng sau đó không những doanh số không lên, mà còn giảm nữa.
Tôi tới văn phòng rất sớm thì thấy ngay trên bàn mình là lá thư từ chức của em.
Tôi suy nghĩ rất lâu cho việc này, tôi quyết định gọi em lên và đồng ý cho em từ chức. Và tôi chỉ nói 1 điều thôi, việc này anh hiểu rất rõ nguyên nhân do đâu, và nó không phải do em; chính xác là do anh và do bộ máy của anh không thể thực thi giai đoạn này; anh không giữ em lại vì anh không muốn cản sự phát triển của em, hãy tìm một cơ hội khác; nếu có thể thời gian sau anh sẽ trò chuyện với em về một cơ hội mới, khi đó anh đã sẳn sàng.
Em nhìn tôi với một con mắt đầy thiện cảm, và tôi đã kết thúc việc này một cách êm thắm và ngay cả em cũng thấy vui vẻ về những chia sẻ thật lòng của tôi. Cuộc “chia tay” này chỉ là tạm thời vì khi cả 2 chưa sẳn sàng cùng đi thì đành phải vậy thôi. Em nói với tôi 1 câu “từ ngày em đi làm đến giờ em chưa thấy CEO hay sếp nào nói chuyện với em như anh cả”. Tôi cám ơn em về những việc em đã làm, anh đánh giá rất cao thật lòng khả năng của em qua bảng kế hoạch.
Và tôi đã đành 1 lần nữa xỏ giầy vào đá. Tôi hiểu mấu chốt ngoài việc số tiền bỏ ra không phù hợp, và 1 yếu tố khác chính là bộ máy hiện thời ma cũ đã không hợp tác, thậm chí còn ganh ghét em vì lãnh mức lương cao hơn. Lỗi tại tôi.
Nhưng tôi không thể cứ xỏ giày vào đá thế này hoài được, tôi lập tức vận dụng những thứ kiến thức của mình cho vai trò làm marketing, tôi 1 lần nữa phải đánh giá lại cả về hệ thống lương, tôi thiếu luôn cả 1 người làm nhân sự. Ôi đau đầu quá.
Tôi âm thầm làm tất cả từng mục một theo qui mô của công ty mình, không gấp được. Nhưng mục tiêu của tôi là 1 năm phải có marketing và nhân sự.
3 năm tôi phải có đầy đủ nguồn lực cơ bản cho mình.
Chiến lược … tôi phải làm lại chiến lược chứ không phải tùy hứng và tùy theo khả năng lèo lái con tàu của mình.
Cũng không quên khen chính bản thân. Minh mày là 1 “thuyền trưởng” giỏi.
Nhận xét
Đăng nhận xét